Không khác mấy những bậc con không nhớ nổi rồi đây mình sẽ phải làm cha làm mẹ.Trước khi đến nhà ông ta, tôi miễn cưỡng.Đó là một sự chuyển đổi quan trọng.Bác bạn đã ma sát nhưng lại quên sự ngừng nghỉ, đứng im tương đối bồi đắp năng lượng cho mình để va đập đúng những góc cạnh cần thiết.Cựa mình là bác ở giường bên cũng tỉnh.Cũng như hôm cưới chị cả vừa rồi, bạn chạy lăng xăng suốt.Mưa ý nghĩ như đá rơi lộp bộp trong óc, chờ cô nàng Buồn Ngủ đỏng đảnh hay trễ hẹn.Tôi tin ông cụ sẽ nghe lời ông.Bác gái: Mua sách làm sao hết cả buổi chiều? Tôi: Im lặng.Thế là dường như nó cáu, nó kêu gào to hơn.
