Em biết lúc ấy anh sẽ phá lên cười và ôm chặt hai mẹ con…Tôi khóc vì băn khoăn đến giờ liệu những nhà đạo đức tự phong nhờ tuổi tác có nhận ra rằng chẳng cần và chẳng thể triệt tiêu sự ích kỷ.Để đỡ tình cờ lặp lại.Chả thằng nào là không biết quay cả.Qua ngần ấy năm, mới trào được vài giọt thôi ư? Rồi vụt rơi xuống đất.Cháu nó đang bị đau cơ.Tôi biết cái kiểu rống suốt những con đường này, mặc kệ gió má bụi bặm xộc vào miệng, cũng làm đau lồng ngực tôi nhiều.Nhưng mà buồn… Ờ, thì cho buồn một tí.Ai rủ em? Cô liếc sang cậu bạn ham chơi ngồi cạnh tôi.Bác trai mà đọc đến đây, bác dễ bảo: Cháu không biết chứ, hồi trước bác đánh anh liên tục, láo là bác dạy cho đến nơi đến chốn.
