Jules Simon đã cung cấp cho chúng ta môt ví dụ hoàn toàn kỳ quặc về vấn đề này, khi ông ta nói về những ông lớn trong quốc hội mà ông ta đã từng chứng kiến:Người ta phải chú ý theo dõi nó như đã từng theo dõi tất cả các giáo điều.Có kẻ đã bắt cóc nó và đem đi giết”.Trước đây cũng chẳng lấy gì làm lâu, các quan niệm còn có một hướng chung.Trong khi anh ta, như những người bị thôi miên, bị mất đi một số khả năng nào đó thì những người khác trong đám đông lại bị dồn đến một trạng thái cực kỳ kích động.Đời sống tinh thần có ý thức chỉ là một phần rất nhỏ so với đời sống tâm hồn vô thức.Họ quay lưng lại với thực tế mà họ không thích và ưa thần tượng hóa những sai lầm nếu như chúng có thể quyến rũ được họ.Không có ràng buộc nào của sự sắp đặt một cách logic, hay là sự mạch lạc đuợc dùng để kết nối những hình ảnh tưởng tượng đó lại với nhau; chúng có thể thay thế nhau như những tấm kính ảnh của chiếc đèn chiếu nhiệm màu (Larterna magica), được người trình diễn lấy ra từ một cái hộp.Đám đông thể hiện tất cả những đặc tính không bền vững, nhất thời và không có tương lai.Trên thực tế nó chỉ tạo nên những cái chung từ tất cả những tính chất chung tầm thường.
