Có thể thanh minh rằng mình không chạy thì kẻ khác cũng chạy? Không đúng.Chị mặt nhàu đợi lâu nói: Thôi cảm ơn, sốt ruột.Bạn muốn đem lại cho họ những điều hơn thế.Nhưng thường thì bạn không chiến thắng nổi cảm giác chán ngán.Nơi mà vì đã nhiễm sự thờ ơ, chẳng ai ủng hộ anh.Lúc đó, tôi nghĩ điều này nhưng không nói ra: Thế người với người với nhau là gì hở chú?.Nhưng gã này có vẻ nhọn nữa, như một núi băng, còn đen như một cái gốc cây cháy.Dù không có nhiều thời gian, ta phải nghĩ đi nghĩ lại, viết đi viết lại khá nhiều chỗ chứ không như mi đọc vèo một phát cho xong mà chẳng nghĩ gì đâu.Biết đâu, mất một cái xe, có thêm một người anh em, một người đồng chí.Thậm chí, có lúc tôi nghĩ biết đâu trượt tôi sẽ học nhạc, học họa hoặc đi buôn bán thơ và không thơ.