Không biết đi đâu nữa, tôi vào nghe thuyết pháp về câu: "Chinh phục được tinh thần mình còn quan trọng hơn là chinh phục được một châu thành".Ông nằm ngủ trên chiếc giường con cũ kỹ.Nhưng tôi lại quá lố, hoá mất cả tự nhiên."Tôi theo quy tắc đó liền và luôn từ bấy tới nay.Tôi vẫn không tin rằng xã hội này lại có thể xảy ra chuyện y như trên màn ảnh đó được.Ông làm Hội trưởng Quốc gia Thương Mãi Ngân hàng và Tổ hợp Sản xuất Công ty, lại làm giám đốc nhiều nghiệp hội lớn nữa.Kinh nghiệm đó đã giúp ông hiểu rõ đời sống người Pháp.Tôi đã mua những vết chân đó tại viện Bảo tàng Peabody của Đại học đường Yale và tôi còn giữ bức thư của viên bảo quản, cam đoan những vết chân đó có từ 180 triệu năm nay.Một tối, tôi vặn vô tuyến điện và nghe thấy một câu kỳ cục.Trước kia tôi ngủ ngon quá, chuông đồng hồ báo thức mà tôi vẫn ngủ và sáng nào tôi cũng tới sở trễ.
