Đó là trường năng lượng của tâm trí vị ngã.Tâm trí luôn tìm cách chối bỏ để trốn thoát cái Bây giờ.Sau khi đã nếm qua, thì từ ngữ “mật ong” hóa ra kém quan trọng hơn đối với bạn.Càng quan tâm đến quá khứ, bạn cung cấp càng nhiều năng lượng cho nó, và bạn càng có thể tạo ra “Cái Tôi” từ quá khứ ấy.Đây là trạng thái cộng thông với Cội Nguồn mà chúng ta gọi là giác ngộ.Cho nên, đừng tin rằng ánh sáng ở bên ngoài bạn hay nó chỉ có thể đến qua một hình tướng đặc biệt nào đó.Một khi biết rõ điều đó, bạn cũng nhận ra rằng chính bạn phải chịu trách nhiệm đối với khoảng không gian nội tại của bạn vào lúc này – chứ không phải ai khác – và rằng quá khứ không thể đánh bại được sức mạnh của cái Bây giờ.Trong cuộc sống thường ngày, chúng ta có thể thực tập điều này bằng cách xem bất kỳ hoạt động bình thường hàng ngày cũng có thể là một cơ hội để rèn luyện và chú tâm toàn triệt vào nó, để chính nó cũng trở thành mục tiêu hướng tới.Từ đống tro tàn của thế giới cũ, lúc ấy một thế giới mới có thể xuất hiện.Khi nó xuất hiện, hãy tóm lấy nó lần nữa theo cùng cách thức như trước.