Nhưng xin bạn nhớ, ngay từ lúc đầu, là 90 phút để dành cho sự học, ba phần trong mỗi tuần như vậy, phải là những phút quan trọng nhất, trong số 1080 phút của tuần lễ.Tôi nhắc nhở rằng cần phải hy sinh và có một quyết tâm vĩ đại mới được.Tôi không thể có cái ý cung cấp cho công việc đó ba bốn chục phút liên tiếp vô cùng tĩnh mịch.Cứ tiếp tục đi, cứ tiến tới.Nhưng bây giờ tôi già rồi và nghỉ hay không là tùy tuổi tác.Lần sau, bạn có bất bình với anh bếp vì món bò tái chín quá thì bạn bảo lý trí của bạn cứ ngồi trong phòng làm việc của nó, để bạn lại hỏi ý kiến nó.Một thái độ như vậy tất nhiên là diệt hết hứng thú của 16 giờ đó và kết quả là nếu ông ta không tiêu phí thời gian đó thì cũng chẳng đếm xỉa gì tới nó cả, coi như ở ngoài lề đời sống.Nhưng bạn cũng không có thể tiêu non thời gian được.Chương trình lập ra thì phải theo nhưng không được coi nó như một ngẫu tượng phải thờ.Nhiệm vụ đó cũng đã khó khăn đấy chứ! Ít người làm tròn được.