Hành vi của bà Lincoln, Hoàng hậu Eugénie và Bá tước phu nhân Tolstoi có những kết quả như vậy.Chúng tôi nói chuyện vui vẻ một lúc.Ông nói có lý và tôi đã có dịp nhận rõ sự thực đó: Một hôm tôi gặp ở Nữu Ước 30 đứa nhỏ tàn tật, chống gậy hay nạng, lết bết leo lên những bực của một nhà ga lớn.Giữa sự kinh ngạc của mọi người, Hoàng đế đâm hoảng, cậy Vương hầu Von Bulow nhận giùm hết trách nhiệm thay vua.Những bực vĩ nhân không phí thì giờ tự đắc, khoe những thành công của mình.Ông bạn tới Bạch Cung và Lincoln nói với ông trong mấy tiếng đồng hồ về tờ bố cáo ông tính công bố để thủ tiêu chế độ nô lệ.Chàng nói: ''Tôi được nhờ nhà tôi nhiều hơn là được nhờ những người khác.Vậy mà giọng của ông dịu dàng, nhỏ nhẹ, thân mật hơn là nói với các nhà truyền giáo nữa.Tự nhiên, tôi trọng những tài ba đức tính đó.Đánh bài "Bridge"? Không! Không, không, không.
