Chúng ta thử hình dung một câu chuyện diễn biến thế này: Chàng trai ấp úng hỏi:Mọi âm điệu du dương trên thế gian này chỉ có trong tiếng nói của nàng.Theo các cuộc trắc nghiệm của các chuyên gia nghiên cứu thần kinh, người ta nhận thấy khả năng ứng phó cấp thời của phụ nữ rất thấp so với nam giới.Ngoài ra, họ còn có khuynh hướng cảm thụ bằng cảm xúc, cụ thể hơn là cảm thụ mang tính khái niệm trừu tượng.Đó là họ tuy có cá tính cứng rắn nhưng ở phương diện khác họ lại là người đơn giản.Vì vậy chúng ta thường thấy tặng phẩm hoặc những sự quan tâm chăm sóc cụ thể khác như mời cô ta ăn những món ăn mà cô ta thích, thường có một tác động rất lớn đối với tâm tình của nàng.Trong đó đa số nam giới thuộc vào loại cảm thụ bằng thị giác, còn phần lớn phụ nữ thuộc loại cảm thụ bằng thính giác.Lúc hoàng hôn buông xuống là lúc sức suy nghĩ của con người giảm xuống mức thấp nhất.Họ sẽ nghi ngờ:" Phải chăng anh ta bất tài nên mới dè bỉu người khác", hoặc "Cho dù họ là phụ nữ đã kết hôn hay chưa kết hôn, khi được hỏi:” Người đàn ông lý tưởng của chị là như thế nào ?”.
