Mặc dù những cơn đau càng ngày càng ra sức ngăn cản chúng.Hôm trước, chị cả con bác bảo tôi: Hôm qua, em làm mẹ khóc đấy.Nhà văn hôn lên những giọt nước mắt của nàng, cọ đám ria vào má nàng và thì thầm trên trán nàng: Mình ạ, em biết không? Cô bé ấy phải đốt diêm là bởi chẳng còn có sự lựa chọn nào khác mà thôi.Sao lại xé sách hở con.Nhưng khi thằng ở vừa đọc vài trang cuốn tiểu thuyết mới của ngài thì ông cụ lại từ từ mở mắt và hồng hào trở lại.Nhưng không được, cái chăn có vẻ rộng quá.Cứ việc gọi tôi là thằng đạo đức giả.Dầu? Xăng? Nhớt? Chịu! Hay mồ hồi? Hay máu? Hay nước mắt? Hay chất thải? Cũng chịu!Bạn lại muốn lưu lại.Lần vỡ đầu tiên là hồi bạn chừng 6 tuổi, hạnh phúc với tuổi thơ.