Chắc là mình phải làm gì đó chứ - không có gì trên đời này tự đến cả.Suốt ngày dài, chàng đi hỏi thăm rất nhiều sinh vật kỳ lạ trong khu rừng xem ông ta sống ở đâu.Bà bắt đầu lần giở lại ký ức xưa cũ của mình, từ hai ngàn năm về trước, đi từ từng năm từng năm một được lưu trữ trong từng sớ gỗ trong cái thân hình khổng lồ của mình.Tôi tìm cậu với niềm tin rằng cậu sẽ truyền nghị lực và niềm tin cho mình.Các người phải băng qua mười hai ngọn đồi mới đến đó được.Chẳng có gì ngạc nhiên khi Nott quyết định như vậy vì đó là một đặc điểm của những người tự cho là mình thiếu may mắn.Chàng quỳ xuống tỏ lòng biết ơn, những giọt nước mắt sung sướng và hạnh phúc không kìm được đã trào ra.Nếu chúng không hát, nước trong hồ sẽ không bay hơi, và nếu nước không còn bay hơi thì hồ sẽ bị đầy ứ, và nếu hồ quá nhiều nước gây ra ngập lụt thì rất nhiều cây cối và sinh vật trong rừng sẽ bị chết.Sau đó Nott chợt nhớ đến Sid và anh cảm thấy vui hơn một chút.Anh tự nhủ đó không phải là sự thật.
