Có người phải làm việc nhiều hơn người đó để kiếm ăn, nhưng có kẻ lại làm ít hơn.Bạn biết rằng ít nhất cũng có được nửa giờ yên ổn.Bạn lại cứ nằm xuống, thiêm thiếp triền miên giấc ngủ mà bạn gọi là cuộc sống của bạn đi.Lần sau, bạn có bất bình với anh bếp vì món bò tái chín quá thì bạn bảo lý trí của bạn cứ ngồi trong phòng làm việc của nó, để bạn lại hỏi ý kiến nó.Bạn bảo tôi tính toán kỹ quá.Nhưng có nhiều mức độ.Bạn nên quên rằng nó là thơ hay, chỉ đọc vì truyện và những tư tưởng xã hội của nó thôi.Bây giờ tôi xem ông ta sử dụng 16 giờ đó như thế nào.tôi nói vậy và buồn mà nhận rằng phần đông người ta không đọc thơ.Ra khỏi nơi mình ở cũng là khá rồi đấy.