Tôi đánh giá Robert là một trong những vị khách vui nhất.Tội nghiệp Moppo, nó lừng lững bước vào khán phòng, nhìn tấm băng rôn, rồi nghệch mặt ra không hiểu gì…Đáng mến là khi đi xem bóng chày, ông luôn ngồi ở hàng ghế bình thường chứ không hiện diện ở những chỗ VIP, và chưa bao giờ người ta thấy ông bỏ về nửa chừng.Nói chuyện với cấp dưới thì giữ thái độ như thế nào? Có nhất thiết là lúc nào cũng phải nói như quát thì mới thể hiện được cái uy của người lãnh đạo? Chắc chắn là không.Dick trông thấy cảnh tượng này và phát hoảng.Bạn thử tưởng tượng tôi há hốc miệng như thế nào! Anh ta nói hay quá! Cứ như làm thơ vậy.Những lời lẽ ông dùng rất thuyết phục.Nếu bạn quen thân với gia quyến thì hãy gợi lại những điều vui vẻ: Anh có nhớ Fritz kể chuyện hài làm bạn bè thích như thế nào không? Những chuyện cậu ấy kể là những chuyện khôi hài nhất mà tôi từng được nghe.Một lần Danny Kaye tham dự chương trình của tôi phát qua làn sóng radio.Nhưng thầy Cohen không cười.