Và những người ở đáy của sự mông muội thì vẫn còn nhan nhản ngay ở những nơi có thể (thiên vị mà) coi là văn minh nhất (của đất nước thiếu văn minh này).Dỗi mẹ à? Tôi hơi bàng hoàng.Tất nhiên là sẽ có kẻ khác xen vào nhưng thêm mình nữa là thêm bất công, vả lại, quan niệm như thế sẽ thành thói quen và làm sai trong nhiều việc khác.Thi thoảng con mèo dỏng tai lên và: Ngheo! Nó đáp.Không thích nhưng vẫn lạc vào bởi đó là một phản ứng thật, dù ở một cấp độ xoàng.Cũng không được đọc truyện nữa.Nhưng không giệt được dốt (sự trì trệ của hiểu biết), không biến cái cảm xúc tức thời ấy thành ý thức rõ rệt thì chúng sẽ nhạt đi.Cũng muốn đọc để hiểu họ hơn.Nhà văn ngước lên và thấy đôi mắt đầm ấm của vợ.Tôi nhất quyết không đi.