Thành thử chúng tôi không thể .Bạn phải sống với số thời gian là 24 giờ một ngày.Nhưng đã có người đạt được, nhờ nhận chân rằng không phải tìm cái vui cho thân thể hoặc tâm hồn mà phải luyện trí và bắt hành động phải hợp với nguyên tắc thì mới có hạnh phúc.Tới nhà, bạn không ăn ngay.Y là một thành điên huênh hoang phát ghét, tìm được cái gì là xúc động đến nỗi bất mãn vì thấy sao cả thế giới không xúc động như mình.Nghĩa là mình phải tự ngắm trân trân cái bộ mặt của mình trong gương, dù có phải thất vọng cũng ráng chịu.Năm sau, giờ sau, ngày sau luôn sẵn sàng đợi ta.Thường thường ông không yêu thích công việc của mình, may lắm là không ghét nó.Bạn làm việc quan trọng đó lúc nào? Theo tôi lúc thích hợp nhất là lúc đi từ sở về nhà.Câu châm ngôn đó chưa đúng hẳn.
