Độc giả đâu có ngu đến nỗi vơ đũa cả nắm.Mà còn thua trắng về tài năng.Thế mà một hôm bạn dám tưởng tượng ngồi bên cô ấy, nói: Cho anh cầm tay nhé.Tôi ngộ nhận thì không nói làm gì.Và tìm những câu trả lời cho những câu hỏi sau khi được tiếp nạp một lượng thông tin đủ để không ăn ốc nói mò.Có người cúi mặt bấm di động.Cái kiểu luôn muốn giải quyết được sự việc trước khi nó xảy ra.Làm sao tôi có quyền ngồi choán mặt tiền của người ta? Cả dãy vỉa hè là của chung, của xã hội, của công cộng.Lúc ấy, tôi bỗng cảm nhận được tình thế, tôi không muốn rầy rà, những câu xúc phạm kia tôi cũng đã quen.- Ta đôi lúc cũng cố tìm hứng thú và cũng thấy đây một chút kia một chút.